Từ đôi mắt lơ thơ
rồi làn mi uốn éo
từ bước chân nhè nhẹ
rồi tiếng nói cay nồng
nhưng khi lại lém lĩnh
một chút gì linh tinh
tiếng cười em nô nức
như cười trong vu vơ
nhìn em trong thật khờ
bóng hình đang thấp thỡm
màu mái tóc tung bay
từng lời nói hay hay
Em ơi xa thật xa
thời gian qua thật nhanh
nhưng cũng không nhanh lắm
đủ lướt qua bóng hình
Em ơi ngày mai đây
thời gian kéo dài suy nghĩ
giãn cách con đường tuỏi trẻ
giữu nổi không tuổi học trò
Nhớ không em ngày đó ?
Mà thôi không nhớ nữa
nhớ chỉ gợi thêm buồn
chỉ nhớ đời thực tại
và hướng về tương lai
Rồi ngày mai hay mãi mãi
vẫn giữ trong niềm vui
mặt vu vơ hay nghiêm chỉnh
dù linh tinh hay gọn gàng
Từng ngày xanh nước biển
giữ tiếng cười rung rinh
còn nhớ không anh vẫn còn nhớ
nhớ mãi em người em gái thơ ngây.
Trong màn đêm là ngục tối xích xiềng, đâu là chìa khoá mở vòng khổ ải, mở lối đi thoát kiếp long đong trong bốn bể, qua cơn mê của giấc mộng kinh hoàng.
Tặng Em - Người Em Gái Ngây Thơ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét