Hoa Lục Bình

Xanh xanh giữa con kênh bé nhỏ
lang thang dọc bên bờ hồ
hoa buồn mình không đủ sức
thoát khỏi mãnh đời bé nhỏ chông chênh


Ngày qua ngày trên mặt con kênh
phủ nước cùng đám bèo trôi dạt
khi đơm hoa một màu bát ngát
tự soi mình hãnh diện với bầy sen

Dẫu biết lòng không phân biệt thấp hèn
nhưng lại phải dung mình theo dòng nước
trước bao ngày trên dòng nước đục
chịu khổ sai giữa tháng ngày quẩn quanh

Một ngày kia trời bổng mất xanh
mây đen kéo đến mặt hồ tối tăm
mưa trúc mạnh sóng gợn ầm ầm
bão ngập vùng trên dòng nhỏ bé

Lũ cá hè nhau chạy bè từng đám
lớp rong rêu tháo chạy giữa dòng kênh
nhấn chìm sen khó lòng chống cản
bèo dạt ra xa thác lũ điên cuồng

Sóng gợn từng cơn đập vào bờ cõi
nước biết dâng lênh mang đám lục bình
cảm ơn trời cho dòng lũ lớn
cho hoa kia ngước mắt nhìn đời

Đi khắp trời tranh đua tài khoe sắc
lớp dung nhan kém chi đám bạn ngang loài
bao ngày qua lòng hoa thấy toại
nhưng thấy mình hơi nổi bơ vơ

Mênh mông một dòng trăm hoa đua nỡ
nụ cười hé nở quanh vòng sắc hương
bao ngày thoát cảnh chán chường
lòng hoa mãn nguyện bên đời thật xanh

Một ngày nắng hạn thật nhanh
nước sông rút mạnh chặn đường quê hương
dằm nắng lội mưa mong ngày quay lại
sắc hoa héo rủ bạc màu rong rêu

Nếu xưa biết thế chẳng liều
mặt cho dòng nước ngặt nghèo ra đi
giờ đây xa cội xa nguồn
hoa tàn héo rủ bên bờ, nhớ nơi đâu?

Thôi rồi còn chi đời hoa lũi thũi
còn chi tiếng gọi bèo, rong, sen lũ một chiều
nước biết xanh xanh mong ngày trở lại
chết giữa dòng người đạp tàn thây.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét