Tản Mạn Ngày 8/3

Chỉ có người trong cuộc mới hiểu tôi đang nói gì, sự lặng lẽ, nỗi ưu tư với bao nỗi niềm về một thời chung cuộc. Có lẽ đã là dĩ vãng nhưng không thể nào dứt bỏ được vì nó đã trở thành một dư âm gắng với đời như một sợi xiềng xích không có chìa khóa để tháo gỡ.

8/3 Buồn
Nhớ ngày 8/3 năm trước
Những người bạn tôi trong cùng bàn tiệc
Bước lê tha với tiếng hát ca
Những đóa hoa rưng rưng màu sương trắng

Nước sôi sục bên căn phòng nho nhỏ
Nghe tiếng rắc kiêu của những vắt mì khô
Ly rượu cay chia nhau theo từng đợt
Phút đông vui sao nhớ quá đi thôi

Bên quán cà fê “Thời Gian” tôi ngồi nhịp
Tiếng chuông reo nghe gọi tôi trở về
Anh ngồi đây em nhường đường tôi chen chút
Phút bên nhau sao nhớ mãi không thôi.

Cái ngày 8/3 năm ấy
Cái ngày với bao niềm kỉ niệm
Thật tự do và sống yêu đời
Ly cà fê nối đời ta thành một

Ly rượu nồng tình bạn bè thêm thắt chặt
Rót đi em tôi uống không thủ “lông đền”
Hôm nay vui ta uống cho vui
Mai xa rồi cũng có ngày để nhớ

Nhớ cái ngày 8/3 nọ
Từng phút giây chia sớt chung vui
Có bao giừ thời gian dừng trở lại
Để đam mê giữ mãi không rời

Theo thời gian từng nhịp lê thê
Căn phòng giờ vắng phóng những người chung cuộc
Quán cà fê cũng đã dọn đi rồi
Ngước mặt nhìn cái ngày sao hiu quạnh

Với bao tháng ngày đầy niềm kiêu hãnh
Là biết bao năm tháng của ngày xưa
Nhưng giờ đây mỗi người mỗi hướng
8/3 khao khát phút đượm tình

Ngước lại nhìn cảnh tình sao hiu hắt
Xoay người lại chỉ bóng hình ta với ta
Hôm nay là ngày 8/3
Cố cho qua để bắt đầu một niềm hy vọng

Bao nỗi niềm muôn đời tôi còn đọng
Khi trái tim cũng có lúc phải già
Khi thân ta một ngày về cát bụi
Thân tình xưa mãi vẫn là niềm vui.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét