Cánh Thư Mùa Hạ

Mùa hạ sắp đến ,tức là phượng đã bắt đầu tỏ mình, những tiếng ve sầu cũng bắt đầu cất vang âm thanh đinh tai nhức óc nghe sao ầu sầu ảo não, nhưng mà ở đây không có tiếng ve cũng không có hoa phượng =>> buồn ơi là buồn.
thật ra thì mình cũng chẳng thích gì cái loài hoa ảm đạm này nhưng vì người ta gọi nó là hoa học trò nên cũng bày đặt nhớ nhớ thương thương vì mình cũng đã trải qua cái thời ăn ấu, à không, thời thơ ấu chứ.
một ngày đẹp trời bật lên một khúc nhạc của cố ca nhạc sĩ duy khánh thì nghe được bài này đúng luôn cái gu của ngày ấy, từng lời hát nghe chẳng khác gì là ngày xưa đã quay lại, nghe thật vu vương trầm lặng, ôi! thời ăn nhậu ngày xưa còn đâu.....

Cánh Thư Mùa Hạ - Duy Khánh

Hỏi rằng mùa hạ năm nay, quê cũ có còn nhiều mây bay,hoa nắng lung linh phượng rơi ngũ mơ trên vai em ngọc ngà. Kể từ ngày chia tay đôi nơi, bạn bè còn mấy đứa nhắc tới, em gái năm xưa có còn nhặt hoa hay đã giã từ cuộc chơi….
ĐK:
Nơi xa xôi… hắc hiu nghe lòng lạnh giá…dẫu cho giữa mùa lữa hạ, mong một ngày trời nỡ đầy hoa…
Về trường xưa, ngắm lại màu phượng thân yêu, muôn sắc hoa hồng mỹ miều cũng thua màu phượng buồn thật nhiều…

Mấy mùa lữa hạ trôi qua, kiếp sống xa nhà còn bôn ba, nhung nhớ thiết tha phượng rơi ngũ mơ trên vai em ngọc ngà. Vài lời gỡi cho cô em thôi, kỉ niệm ngày trước có nhớ tới, xin gửi cho tôi cánh phượng màu môi cho tôi nhớ lại ngày vui.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét