Cánh Thư Màu Hoa Phượng



Cho tôi hỏi một điều về ngày thơ nắng hạ
Những ngày hè phượng có còn rụng hoa
Còn hàng cây xanh chen lá vàng to nhỏ
Em gái ngày xưa bóng tỏ trên nẽo đường về ?

Có những cơn mê tiếng ve buồn khắc khoải
Buổi chia tay nghe mưa rơi rụng bên ngoài
Bao ngày ta hao mòn trong thời gian đợi
Cho hôm nay ta cảm thấy những u hoài

Tháng năm dài còn ai trong đời thực tại
Có còn ai khoẳn khắc đời thong thả
Hay bơ vơ trong kiếp sống xa nhà
Để ươm mầm cho một ngày hoa nở rộ

Có những phút giây nghe sao cuồng nộ
Kiếp rong chơi trong mấy độ hè về
Nhặc hoa rơi khi ve sầu lên tiếng
Tiếc thương hoa mau héo rủ tàn phai

Cho tôi hỏi tháng năm dài người còn nhớ ?
Mái trường xưa nay rủ bóng xanh màu
Dòng lưu bút tuổi nào viết cho trọn
Lật từng trang nghe thực thực hư hư

Trang sách hồng thêm nồng từng câu chữ
Thấy tuổi học trò đong đưa theo từng nốt nhạc
Nguyện cất vang tiếng hát lời ca
Mai ta về chung vui trong giây phút ngọc ngà.

Dù tháng năm dài không cùng chung nhịp sống
Nhưng không gian ta chung dòng nhịp thở
Một ngày kia trở về ta đối mặt
Bước cùng trên những tháng ngày long đong

Cho tôi hỏi phút giây nào là quan trọng
Trong thế giới len lõi của mỗi người
Trong cơn mê ai còn đang mơ ngũ
Có thấy mình như một tấm gương soi ?

Có thấy gì trong ngày thơ của quá khứ
Viết đầy trên cánh thư bé nhỏ mong manh
Con tem nào dán đầy những lời ca mùa hạ
Gửi về phương xa bằng tiếng nói tim ta

Dù biết bao sóng gió với phong ba
Đầy chông gai trên đường tương lai trắc trở
Không quãng công bao ngày chung nhịp thở
Chỉ sợ thời gian lắp dần trong nghĩ suy

Kể từ ngày ta uống chén chia ly
Bạn bè nay giờ mỗi người mỗi hướng
Chỉ còn ai ngày dài hiu quạnh
Chỉ còn cánh hoa nghe lạnh lùng sương mai

Cũng từ ngày quay bước chia tay
Tình thầy trò bạn bè thêm thắt chặt
Nhặc cánh hoa ép thành dòng lưu bút
Nuốt tâm tư theo những chuổi ngày đong đưa.

Thôi những lút triền miên trong giấc mộng
Gọi tên ai nghe xao xuyến chạnh lòng
Nhưng thời gian không bao giờ trở lại
Xin cho tôi ngắm lại những chuổi ngày vui.

Chi Tiết ...